Em còn một tay, tôi cụt một chân, gặp nhau trong một buổi chiều ở khu chợ bán hoa. Em cười, tôi cũng đón nụ cười dịu dàng từ em - nụ cười của hai kẻ đồng cảnh ngộ. *** Tôi thấy thương em, thương cô gái bé nhỏ đang bối rối gói hoa cho tôi. Mặc dù ông trời đã lấy đi của tôi một chân khi tôi vừa rời khỏi giảng đường đại học, nhưng tôi may mắn hơn em ở một tấm bằng loại ưu. Tôi được một công ty nước ngoài nhận vào làm trong.