Gã thanh niên trên nóc nhà nấp trong chỗ khuất của mái hiên. Buổi đêm, không trăng, không sao. Gã hoàn toàn có thể cảm nhận được mây gió trên trời đang biến hóa, cuộn lại, bùng lên, biến ảo vô thường, đồng thời nhịp tim của gã cũng không được điều hòa lắm, thân thể nằm trên mái, giống như cái bóng phía sau mái hiên, cho dù người ta có căng hết mắt ra nhìn, cũng không thể phát hiện ra nơi gã ẩn thân được. Vừa rồi có hai người, một kẻ uống say bí tỉ bước.