Thất Dạ Tuyết

Tuyết, không biết rơi tự bao giờ. Tuyết lớn, phảng phất như một bầy hồ điệp đang lặng lẽ sà xuống từ tầng mây xám xịt lạnh lẽo, xuyên qua khu rừng linh sam trải dài mênh mông, giăng giăng mù trời kín đất. Chỉ một thoáng, cánh đồng hoang lương đã trắng toát một màu. Đợi đến khi hơi thở gã đều đặn trở lại, tuyết đã phủ kín đầu mũi kiếm. Tuyết nhuộm đỏ hồng đọng trên thân kiếm đen kịt. Mùi tanh của máu khiến cái dạ dày đã hai ngày một đêm chưa có thứ gì.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
12    26    1    30-11-2024
272    23    1    30-11-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.