Tanizaki Jun'ichiro (1886-1964) là người kể chuyện có duyên nhất trong số những nhà văn Nhật Bản tiền chiến. Ông có một lối hành văn diễm lệ, nội dung các tác phẩm phần nhiều khai thác cảnh sống đồi trụy của xã hội cũ đang suy tàn và địa ngục của đời sống nội tâm. Sở trường về tiểu thuyết lịch sử và tiểu thuyết phong tục. Tuy nhiên vì trốn tránh thực tại và thiếu tinh thần phê phán xã hội, văn chương của ông chỉ là một thứ đồ chơi giữa khi chủ nghĩa phát xít đang hồi.