Năm 2040. Tại một căn gác nhỏ giữa thủ đô Hà Nội -Việt Nam. Chiếc đồng hồ quả lắc đã nhấm nhẳng buông đúng 8 tiếng vang khắp ngôi nhà. Vậy là đã 8h sáng nhưng khác hẳn những ngày thường, hôm nay Hạnh Văn vẫn nằm ngủ. Bên cạnh giường ngủ của cô, đặt một chiếc bàn trang điểm, trên chiếc bàn chỉ có duy nhất một vỏ hộp thuốc hình chữ nhật, nhỏ như đốt ngón tay nằm chổng chơ ở đó.