Quân nắm tay em len lỏi vào giữa đám đông đang đứng lố nhố trên bãi những người quen trong làng cả đều ngóng nhìn ra ngoài khơi tít xa. Từ nơi ấy,các con sóng theo nhau hăm hở vào sủi bọt trắng đầy mặt trời vẫn nhờ nhờ một màu buồn ai nói với ai câu nào,trừ một vài tiếng khóc dỗi của mấy đứa bé còn bú mẹ. - Anh Hai,chưa có ghe về. Em đói bụng. Thằng Quân nhìn em,giọng nó run rẩy, đắng ngắt: - Ừ, đợi tí khi ba.