Sống cạnh nhà tôi là một hoạ sĩ già. Nói già là nói những năm gần đây, chứ hồi nhà tôi vừa dọn đến khu nhà này, ông còn trẻ, chỉ trên bốn mươi một chút. Người thấp đậm, nước da nâu sẫm và cái mũ lưỡi trai bằng vải cũ mèm đội ở trên đầu, bất kể sáng trưa chiều tối, mưa hay nắng. Ngay buổi sáng đầu tiên, còn sớm lắm, đi ngang cửa phòng ông đã lạ vì đụng đầu một phụ nữ trẻ, chỉ quãng hăm lăm, hăm sáu tuổi tay dắt một bé gái độ.