Nhiều năm trước đây trên đồng bằng Suruga cằn cỗi, có người tiều phu tên là Visu sinh sống. Ông có vóc người cao lớn khác thường và sống trong một túp lều với vợ và các con. Một ngày kia, có một nhà tu hành già đến chơi và nói với Visu: “Người tiều phu đáng kính, ta e rằng nhà ngươi chưa bao giờ cầu nguyện cả”. Visu đáp lời: “Nếu ông có vợ và một đại gia đình để lo lắng thì ông cũng sẽ chẳng có thời gian để mà cầu nguyện đâu!”. Câu nói ấy.