1h sáng. Sms cuối cùng từ “Anh” : “Em ngủ ngoan, quên anh đi nhé Rồi sẽ có người tốt hơn anh, yêu em thật lòng hơn anh Anh xin lỗi nhiều .” Hương nắm chặt cái điện thoại bằng một tay, một tay đưa lên bịt miệng, ngăn những tiếng vỡ òa nức nở ! Nhưng vô ích, nước mắt vẫn tuôn đầm đìa, nó nấc lên từng tiếng đau khổ. Có phải nó mất “Anh” rồi không? Không! Không được thế ! Nó muốn gào lên, muốn xé tan cái màn đêm u uất này. Nó điên cuồng, send tin nhắn cho anh.