Em bảo anh khó hiểu, em giận dỗi bỏ đi, anh tức giận quát : - Chia tay đi. - Chia thì chia, anh tưởng anh báu lắm chắc. Em hét toáng lên, tay chân khua loạn xa, sau đó lại quay người chạy về phía xa. Em giận thật sự rồi, anh bực tức đấm vào cửa. Em là đồ con gái vô tâm. Anh bỗng nhiên thấy ghét cái điện thoại kinh khủng, nó khiến anh ngứa mắt. Nhìn thấy nó anh lại nghĩ đến em, em lúc nào cũng thế, giận nhau chẳng bao giờ xin lỗi.