Thiên Vi nhoẻn cười, gục đầu trên lưng Kính Cận và ngủ thiếp đi. Cô thấy quanh mình là một miền hoang vắng. Ở nơi đó, có một chàng trai ấm áp, tin cẩn và yêu thương cô. Quán cũ, mùa cũ Thiên Vi dừng xe trước tiệm café bánh ngọt, để nép cái xe đạp mini trắng dựa vào thành tường của quán. Buổi sớm bình minh đẹp, nắng chiếu lung linh trên cánh cổng chào nên thơ.