Vừa từ trường về Hân đã để ba lô ở cầu thang rồi chạy thẳng lên phòng, cố gắng tránh những tiếng lầm rầm **** rủa của mẹ. Ngày nào chẳng thế, quen rồi ! Nó khóa chặt cửa phòng, ra ban công, mon men theo cái mái tôn phủ đầy hoa tigôn, ngồi đó thẫn thờ.