Dường như em vẫn đứng đó, nụ cười như gom hết cái vàng của lá, cái dịu nhẹ của lá và cái màu xanh của bầu trời. Nụ cười hư ảo của kỉ niệm. Phố trở mình sang mùa. Phố đầy gió. Xào xạc. Mùa đã về. Mùa lá rụng. Phố khoác trên mình chiếc áo vàng rạng rỡ của lá.