Bây giờ mỗi lần gặp sông Nương lại nhớ đến ánh trăng lạnh lẽo của những năm trước. Nương nhìn ra sông vắng. Đêm đã gần tàn. Ánh trăng lành lạnh và thê lương rọi xuống cả một triền sông dài. Bên kia con thuyền là chàng. Người trong mộng của Nương. Tiếng hát rủ rỉ bẻ bai đã làm nàng say đắm. Người có tiếng hát thế ắt cũng là người phong tư tót vời. Vén bức mành, Nương nhìn các chúng bạn đang ngủ say. Nàng lẻn ra theo ánh trăng. Bên kia con thuyền chắc chàng đang.