Mưỡu rằng: "Gặp xuân ta giữ xuân chơi Câu thơ chén rượu là nơi đi về Hết xuân cạn chén xuân về Ngàn năm nét mực thơ đề vẫn xuân’’ Tản Đà Tôi là cái đồ rách giời rơi xuống ! Có thể lũ bạn gái của tôi nói đúng. Hồi còn học đại học, tôi học không khá nhưng cũng chẳng kém. Các tay học khá và thậm chí được xếp loại "thợ gạo bậc cao" cũng còn có lúc phải nếm mùi thi lại, nhỡ nhàng cả kỳ nghỉ hè. Nhưng tôi thì chưa hề. Chúng nó bảo.