Mùa Hạ năm ấy, tôi bắt đầu bước vào một cuộc sống mới. Cuộc sống mà người ta thường hay ví von: “Một bát cơm ngàn nhà, Thân chơi muôn dặm xa, Mắt xanh xem cuộc thế, Mây trắng hỏi đường qua”. Và kể từ đó, hai chị em tôi không còn cơ hội để “tranh nhau” nữa. Đôi lúc, tôi tự hỏi: “Phải chăng đó là những kỷ niệm khó quên trong khoảng trời tuổi thơ của tôi”. Gia đình tôi đông anh em, các anh chị lớn đã sớm lập gia đình, nên chỉ còn chị là người.