Thật thú vị! Tôi ngồi trong phòng ngao ngán, lặng ngắm từng giọt mưa chảy trên của kính. Tôi giật mình nhìn ra ngoài. Trong màn mưa có bóng người nhỏ, hình như là em. Tôi vội đuổi theo. Giông bão. Trời đang mưa. Mùa hè ở đây là thế, âm u và mưa. Đôi lúc cũng có chút nắng hửng lên. Những lúc như thế mọi người đều trải khăn nằm phơi mình trên bãi cỏ. Em nói điều đó thật lạ lùng vì ở nơi em sống người ta thường trốn nắng, sợ mình bị đen đi và như.