Tiếng réo inh ỏi của tay thợ xây trên cao làm Thanh thêm bực dọc. Anh ngẩng lên nhìn hắn, ngao ngán. Khuôn mặt anh đẫm nắng tháng 5 và những giọt mồ hôi, đỏ lên gay gắt. Tự nhủ, dù sao mình cũng chỉ là thằng xách vữa thuê, một tay phụ hồ, được người ta cho miếng cơm và công việc để làm cũng là may mắn lắm rồi. Dù là lòng thương hay chỉ là sự lợi dụng thì người ta cũng đã kéo anh ra khỏi tay thần chết, cho anh miếng cơm ăn trong mấy.