Đêm đó chỉ mình A Đông thoát được, thoát chết nhưng sau đó thành nô lệ cho lũ người Tàu man rợ, trong tâm khảm nó cái chết có lẽ còn dễ chịu hơn gấp ngàn vạn lần. *** Dạo ấy, ở vùng Đông Bắc lạnh lắm, sáng sớm trời còn mờ mịt tối, sương mù giăng trắng xóa khắp các con đường. - A Đông này, liệu năm nay ta có được về không nhỉ?