Ngọn gió nửa, mát nửa lạnh lùa vào khoang thuyền mang theo những hạt nước li ti. Không phải là bụi nước biển hất vào mà là nhưng hạt mưa trút vào mảnh đầu cây nến vụt tăt. Ngọc Hân chợt hỏi: - Hả mưa sao anh? Thái Điền rời tay khỏi mớ tóc dài của Hân, thò đầu ra ô cưa của chiếc thuyền rồi vuốt những giọt mưa nhỏ bám nơi má, Điền nói: - Có lẽ trời sắp mưa em ạ! Bầu trời trông có vẻ u ám lắm. Ngọc Hân khẽ trở mình, con thuyền chao.