Sáng nay, như mỗi buổi sáng, tôi ngồi bắt chéo chân trên một chiếc nệm trên sàn nhà, thả lỏng tay trên đầu gối, nhắm mắt lại, và không làm gì ngoài việc hít thở trong 20 phút. Người ta nói phần khó nhất về thiền định là dành ra thời gian để thiền. Điều này cũng có lý: thời buổi này ai mà có thời gian để ngồi không chứ?