Trời mưa tầm tã, tôi bước xuống tàu vào lúc 4 giờ sáng. Mấy anh xích lô cứ theo chèo kéo kèo nài: Về đâu anh, về đâu, về đâu? Tôi rẽ vào quán cà phê cạnh đấy, gọi một ly cà phê cho tỉnh người., giờ này mà đến kêu cửa nhà người quen thật không tiện. Đám hành khách cũng dần dần tản hết, một bác xích lô, chừng như đến muộn không tìm được khách cũng gác xe, vào quán gọi một ly cà phê như tôi. Nhìn dáng vẻ xộc xệch của tôi, chắc bác cũng.