Kỷ niệm ấu thời bỗng trải ra trước mắt Hồng Lãnh. Mới ngày nào, như thường lệ, nàng vẫn nằm khoanh trong lòng vú Năm thương yêu, thích thú thả hồn nhiên lưu theo những mẫu chuyện huyền hoặc về vùng Bảy Núi (1), quê hương kỳ bí của vú. Vú vừa xoa lưng Hồng Lãnh, vừa cất tiếng ru ngọt ngào: À ơ!. Núi đá cheo leo. Trâu trèo trâu trợt, ngựa trèo ngựa đổ. Tiếc công anh lao khổ, tự cổ. chí kim, Làm cho đá nổi rong chìm! Muối chua, chanh mặn, mới tìm đặng em!. Dù.