Cây phượng ven đường đã cháy lên một màu rực lửa, báo hiệu một mùa hè nữa lại đến. Em đang lang thang như một người vô định trong khúc hát ngân vang da diết và tha thiết của những chú ve sầu ảo não. Một tháng nữa, em sẽ ra trường và cũng sẽ chẳng còn là cô sinh viên bé bỏng, thơ ngây của ngày nào. Khi ấy, tất cả sẽ lùi vào dĩ vãng. Dòng thời gian vô tình lướt qua như dòng người trên đường trôi qua em hờ hững và lạnh nhạt. Kỷ niệm, hình.