Chiều nay còn mưa sao em không lại? Nhớ mãi trong cơn đau vùi, Làm sao có đôi, hằn lên nỗi đau Bứơc chân em xin về mau.(*) Ngày. nắng như thiêu đốt những con đường. Bị đánh thức bởi tiếng chuông cửa không ngừng réo gọi, ta mệt mỏi bước ra cổng. Nhân viên bưu điện mang đến cho ta mọt tấm thiệp nhỏ từ em. Ta mở ra xem, tấm thiệp được làm khá tinh xảo nhưng lại không phải từ chính tay em. Thoáng thất vọng, ta đọc sơ về lời em viết: em mong ta chú.