".Từng chiều về qua lối cũ Nghe như mưa mãi không thôi Lặng nhìn hàng cây bối rối Nghe sao tim mãi bồi hồi" Những hạt mưa lạnh lùng len tràn giữa bờ môi mím chặt. Tôi cố tìm một cơn mưa cũ - kỷ niệm của tôi và bạn. ngày xưa. nhưng chỉ có nhịp mưa rơi và bài hát miên man theo làn nước. Bất giác, tôi nhìn lại cái gốc cây quen thuộc đã từng là của riêng tôi và bạn. Tất cả mọi người trú mưa duới gốc cây ấy đều quay ra nhìn - một.