Thấy chị xếp những củ sắn luộc vào thúng, bé Thư hỏi: - Bây giờ mà Hà Nội người ta vẫn phải mua sắn để ăn ạ? - Ăn chứ! Họ vẫn ăn thì mẹ con mình mới bán được sắn luộc để có tiền đong gạo đấy con ạ! - Thế họ cũng bị đói ạ? - Không! Họ không đói mà mua làm quà, gọi là đặc sản đấy con ạ! - Con ứ thích ăn sắn! – Bé Thư vừa ngồi xuống bên chị, vừa thủ thỉ dặn mẹ: - Chiều về mẹ mua cho con một.