Từ ngày bà giáo mất, ông Chữ hay nhắc Sen: "Hai chị yên bề gia thất rồi. Bố chỉ còn lo cho con.". Sen nũng nịu: "Thì bố cứ để con kén.". "Bố nhà cô! Kén, rồi cả đời hầu bố à!". Cả hai bố con đều biết rõ, ở cái làng hoa này chưa có người con gái nào lấy chồng muộn hơn Sen. Ông Chữ suốt ngày lúi húi ngoài vườn với đám cây cảnh. Ông cắt cành, tỉa lá, uốn dáng cho những cây kim ngân; nhổ chỗ này cấy xuống chỗ kia những cây hồng, cây.