Vừa bước xuống xe, khi chân còn chưa bén hè phố, và mắt còn ngó nghiêng xác định xem hiện mình đang ở chỗ nào, ông đã giật mình bởi một tiếng gọi như thét: "Ô ô ô. nghệ sĩ Công Hài". Một người đàn ông trung tuổi, râu tóc rậm, miệng mờ khói thuốc lào, từ quán nước vệ phố xổ ra, nắm chặt tay ông, lắc mạnh: "Ðúng rồi!. Nghệ sĩ Công Hài bằng xương bằng thịt đây rồi. Thật hân hạnh cho tui quá, được bắt tay nghệ sĩ hài nổi tiếng". Sau khi đã quen với.