Chị tôi có bài thơ đăng báo. Lãnh nhuận bút về, chị khao cả nhà một chầu. cháo chay no óc ách. Tôi bĩu môi: “Xời ơi, bài em viết mà được đăng, em sẽ mời tất cả đi “lẩu dê”, bèo lắm thì cũng là cháo cá. Ai đâu ki bo như chị”. Anh Hai tôi điểm mặt: “Nói thì phải giữ lời nghen!”. “Yên tâm đi, quân tử nhất ngôn mà!”. Tôi mạnh dạn. Không mạnh sao được, quanh năm suốt tháng tôi chỉ biết đọc thơ đọc truyện của người ta rồi chê khen tá lả, chứ.