Anh tôi nằm bịnh viện Saint Camille đã được mười bữa. Chiều hôm qua, ảnh gọi điện thoại về nhà, nói: «Thằng tây nằm chung phòng ra nhà thương rồi, ngày mai chủ nhựt, mầy vô đây anh em mình nói chuyện chơi.» Nghe giọng ảnh có thần nên tôi vui vẻ trả lời: «Dạ! Mai em vô. Vợ con em đi Mỹ, chớ không thì em cũng chở tụi nó vô thăm anh.» Tôi nghe ảnh cười khịt: «Một mình mầy cũng đủ cho tao vui rồi.» Phòng anh tôi là loại phòng hai giường ở lầu ba. Ông.