Dù đã được biết trước có người tìm gặp qua máy phóng thanh của Ban Tiếp Tân, tôi vẫn hơi sững sờ khi Dung hiện ra trước mắt tôi. Ðẹp và hiền như buổi sáng nắng non đang trải khắp quân trường lúc ấy. Một thoáng bỡ ngỡ hiện ra trên mắt Dung rồi tan biến nhanh, nhường chỗ cho sự tươi vui, ánh mắt âu yếm và nụ cười dễ thương. Lần đầu tiên từ ngày tôi nhập trại Dung đến thăm tôi. Tôi bước vội vàng đến cạnh nàng, gọi khẽ: Em, rồi nắm lấy hai cánh tay.