Anh không cần nói gì nữa đâu. Em hiểu hết. Anh cũng phải nghĩ gì cả. Em tôn trọng quyết định của anh. Anh cầm lấy cái này. *** Trên ngọn đồi khô cằn, cỏ dại vẫn vươn mình đón nắng và gió. Từng vạt cỏ bắt đầu đâm chồi xanh xanh trên cái nền tươi mới của mùa xuân. Dù là nơi ấy những ngọn đồi trọc lốc, trơ cả đá, cả đất đỏ ra. Nhưng vì có cỏ mà trông chúng cũng không đến nỗi quá xơ xác, trơ trọi và buồn thảm. Mùa xuân đến rồi đấy