Tôi nấu xong và đã thu xếp mang ra bàn ngồi chờ anh về. Nhưng sao anh đi đâu mà lâu quá. *** Cuộn tròn mình trong cái vỏ chăn mỏng tanh, tôi ngái ngủ nhìn ra ô cửa kính hắt đầy nước mưa. Lạnh thế này,tôi cố ngủ thêm 1 chút nữa. Bù cho đêm qua, tôi đã thức quá khuya Nằm mãi cũng chán. Tôi vươn người dậy yếu ớt.