Bầu trời âm u không ánh nắng mặt trời kéo dài đã hơn một tháng. Lạnh, mưa lâm râm dai dẳng. Đưa con gái vào lớp học võ, một tiếng đồng hồ trống, thôi thì ngồi ngoài xe vừa đọc sách vừa đợi. Phải chi có ly latté thì hay biết mấy. Trước quán cà phê ngay sát bên trường là một người vô gia cư cuộn tròn trong nhiều lớp áo quần bẩn thỉu rách rưới. Hắn khoảng 40, người Á Châu, run rẩy không biết vì lạnh hay vì đói. Ngước mắt nhìn nàng đi ngang qua, cái.