Làn gió thoảng qua làm cho tà váy màu thanh thiên của tôi bay lất phất. Một nỗi buồn man mác lâng lâng dâng lên trong lòng. Sau khi vào đại học, tôi cảm thấy hình như bầu trời trở nên xanh hơn truớc. Bên ngoài ký túc xá tôi ở có một đường phố rợp bóng cây ngân hạnh; mỗi sớm mai, mặt ban công phủ đầy những chiếc lá vàng rơi. Hồi ấy tôi là một cô bé 18 tuổi, thích cây ngân hạnh, thích mặc váy mầu thanh thiên và thích ngồi trên ban công đọc tiểu.