Anh bước hẳn ra đường, hơi lạnh ban đêm làm anh khẽ rùng mình. Đêm yên tĩnh quá, Hà Nội vào thu với những cơn gió heo may nhè nhẹ. Hơi nóng của mùa hè đang dần nhường chổ cho cái mát lạnh ngai ngái, cây bàng đầu phố đã chớm vàng ngọn lá trên những cành già nua. Không gian tĩnh lặng thỉng thoảng bị phá vỡ bới tiếng gáy rúc rích của con dế nào đang ngái ngủ, rồi như suy nghĩ một hồi, nó lại im lặng. Anh rảo bước trên con phố dài. Thấp thoáng bên.