Tiếng lanh canh và những ô cửa sổ sáng đènXe hủ tíu gõ của đôi vợ chồng và đứa con trai đang dọn hàng lẹ làng với vài ba chiếc bàn gỗ, một chồng ghế nhựa. Phân nửa chúng nứt vỡ, sắp gãy lìa đến nơi. Tuy nhiên nếu chồng hai ba chiếc với nhau vẫn còn có thể “an tọa”, chưa sợ đang yên vị bỗng dưng “bịch” xuống đất. Khách đến ăn cũng chẳng hơi đâu để ý, cốt ta cần “làm” một tô lót bụng đỡ cồn cào thôi, nghĩ ngợi nhiều chi. 3 giờ chiều. Ngày.