Ta về mình có nhớ ta Ta về ta nhớ những hoa cùng người Rừng xanh hoa chuối đỏ tươi Đèo cao nắng ánh dao gài thắt lưng Ngày Xuân mơ nở trắng rừng Nhớ người đan nón chuốt từng sợi giang Ve kêu rừng phách đổ vàng Nhớ cô em gái hái măng một mình Rừng thu trăng rọi hoà bình Nhớ ai tiếng hát ân tình thuỷ chung (Việt Bắc – Tố Hữu) .DÀN Ý: I. CÁCH ĐẶT VẤN ĐỀ : Cách A:1. Văn chương kết tinh vẻ đẹp của thời đại. Âm vang của lịch sử dường.