"Nghề văn là nghề của chữ. Nó là cái nghề dùng chữ nghĩa sinh sự để sự sinh" (1). Ý kiến này của Nguyễn Tuân một mặt, đã nêu được bản chất lao động của nhà văn, mặt khác, chỉ ra chất liệu đặc thù của văn học. Thực tế, không phải người cầm bút nào cũng hiểu thấu đáo đặc điểm chất liệu mà họ dùng để tạo nên sản phẩm nghệ thuật. Chỉ những ai thực tài, có quan niệm thẩm mỹ riêng, có ý thức trau dồi nghề nghiệp bền bỉ mới mong nắm được công.