Trạng Quỳnh bỏ nhà quan Bảng ra về, đi đến nửa đường thì gặp một anh thợ cày, xem bộ mặt mũi cũng sáng sủa liền lân la gạ chuyện. - Anh đã có vợ chưa? Trông anh mặt mũi khôi ngô thế, sao không đi học? Anh thợ cày trả lời: - Thưa ông tôi chưa có vợ con gì cả, trước cũng theo đòi bút nghiên, hòng kiếm dăm ba chữ, nhưng dốt quá, nên phải đi cày. - Thế bây giờ anh có muốn học hành, đỗ đạt rồi lấy gái quan Bảng không? - Cảm ơn.