Vừa trông thấy tôi, anh vội ra hiệu im lặng và vẫy tôi vào nhà với một vẻ mặt bi thảm. Anh đẩy chén trà lạnh ngắt về phía tôi, lại ra hiệu bằng tay mời tôi uống nước, rồi anh thì thầm: -Thông cảm cho mình nhé, nói chuyện với nhau khe khẽ thôi, cậu đừng dùng đến từ “nước” nhé!