Quê tôi ở miền Đông, thời đó nghèo lắm, nghèo đến nỗi cái tên cũng chỉ có một chữ trơ trụi: Trầu, ấp Trầu. Không biết từ thuở nào người ta gọi quê tôi như thế, dù đi từ đầu xóm tới cuối xóm, tìm hoài, tìm mỏi con mắt cũng chẳng thấy một cọng trầu nào.