Hương Rơm

Quê tôi ở miền Đông, thời đó nghèo lắm, nghèo đến nỗi cái tên cũng chỉ có một chữ trơ trụi: Trầu, ấp Trầu. Không biết từ thuở nào người ta gọi quê tôi như thế, dù đi từ đầu xóm tới cuối xóm, tìm hoài, tìm mỏi con mắt cũng chẳng thấy một cọng trầu nào.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.