"Giai điệu bập bùng gieo từng giọt lửa Đôi lứa có bao giờ thôi cháy nỗi đam mê" . Có lẽ suốt cả đời tôi vẫn không quên được buổi chiều se lạnh ấy ở Phổ đó vào khoảng bốn giờ chiều thì mùa đông trắng xám như sà thấp xuống. Phụng từ dưới chân đồi lên nhờ tôi giải một bài toán. Tôi biết đó chỉ là cái cớ. Cái chính thì nó vu vơ lắm. Cũng như gió mùa đông bắc vậy. Vô cớ luồn vô da thịt, thổi thon thót vào tận con tim. .