Đường Dài .Đang mơ màng tận hưởng buổi chiều thứ bảy rảnh rỗi thì chuông điện thoại reo. --A lô. --Chút đó phải không? Chị Thảo đây, có rãnh lên cài giúp lại cho chị cái phông chữ Unicode với. Máy của chị bị vi rút nữa rồi. Mấy hôm nay chị nhận nhiều email quá mà không đọc cơm chiều xong em nhớ lên nhé. Chị Thảo là như vậy đó. Chị không cho để cho ai có chút quyền khước từ sự nhờ vả của chị. Tôi vội dạ cho chị yên lòng. Thế là mất toi một.