Tập thơ viết tặng anh thuở ấy Mực vẫn xanh màu hay đã phai? Ngồi đây góp nhặt từng kỷ niệm, tôi nghe lòng mình bàng hoàng như vừa qua một cơn mơ. Bức tượng pha lê “thằng say rượu” của anh vẫn còn đây, nó muôn đời ngồi đây, trên bàn học của tôi: vẫn cô đơn, vẫn lặng lẽ, vẫn phân trần, vẫn như con người muôn đời cố hữu của anh, thế mà