Cộccộccộc Nguyện giật mình gấp quyển album lại , đưa tay lau dòng lệ trên má , cô đi ra cửa , chưa vội mở chốt , Nguyện cất tiếng hỏi: _ Ai đấy? Ngoài cửa không có tiếng trả lời , cô băn khoăn , ngần ngại “ Ai thế nhỉ?” Suy nghĩ một chút , Nguyện thấy không có gì đáng lo lắm , vì bây giờ đang là giấc trưa của mọi người trong khu nhà trọ này , nếu cần thiết cũng sẽ không có gì khó khăn cả.