Anh trở mình thêm một lần nữa, không biết là lần thứ mấy, nhưng biết chắc rằng mình không thể ngủ được. Đầu óc anh sáng lờ nhờ như một bãi hoang, mà những ý nghĩ hình ảnh ký ức tưởng tượng là từng đàn súc vật lần lượt kéo đến giày xéo đã đời rồi bỏ đi. Đàn súc vật đầu tiên đã bỏ đi là gì? Là thực tại tinh thần nào? Là đợt sóng nào vừa rút ra mênh mông ngoài kia? Anh không nhớ kỹ. Nếu phải lần ngược theo dấu vết để lại của chúng,.