Chiều lặng yên, tôi ngồi một mình trong phòng học tầng ba nhìn ra ngoài khung cửa sổ rộng thật rộng, chợt thấy những chùm phượng vĩ đỏ rực đang khẽ rung rinh trước cơn gió nhẹ, lòng lâng lâng những cảm xúc vui buồn đan xen vào nhau. Tôi vui vì đã lâu lắm rồi mới nhìn thấy màu phượng vĩ, đỏ thắm xen lẫn cánh sữa trắng tinh khôi, đẹp đến xao lòng