Cái mớ bánh tráng đã khô. Nó nhìn mà lo lắng. Kiểu này, má lại vất vả thêm rồi, khô rang khô khốc thế này bán sao nổi, khách mà chê thì lại không bán được, không bán được thì lấy tiền đâu mà trả tiền thuê nhà, rồi tiền sinh hoạt hằng ngày, rồi tiền ăn học của nó nữa Ôi, không nghĩ nữa, tìm cách giải nguy thôi. Má đã đi bán từ sáng sớm, cái gánh hàng nặng trĩu và chất đầy thứ bánh trái quà vặt. Nhìn dáng má cong cong bên gánh hàng, nó thở dài